Chúa Giêsu nói về hai kiểu hư mất

"Những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng." Phép lạ đầu tiên Chúa Giêsu thực hiện đó là việc Người có thể lôi cuốn những người, bình thường họ chẳng chịu nghe ai, đến cùng Người và nghe Người giảng. Quyền năng những lời Người giảng đánh thức khát mong sự thật ở nơi, thậm chí những tội nhân chai đá nhất. Điều này khiến chúng ta vui mừng, nhưng lại thường gây ra sự oán ghét nơi những người tự cho mình là tốt lành, là công chính.
Bài đọc I (Pl 3,3-8)
Anh em thân mến, chính chúng ta là những người chịu cắt bì, chúng ta phụng thờ Thiên Chúa theo thần trí, và khoe mình trong Đức Giêsu Kitô, chứ không tin tưởng vào xác thịt, mặc dầu chính tôi cũng có thể ỷ lại vào xác thịt. Nếu có ai khác nghĩ mình có lý để ỷ lại vào xác thịt, thì tôi còn có lý hơn: tôi đã chịu cắt bì từ ngày thứ tám, là người chủng tộc Israel, thuộc chi họ Bengiamin, là người Do-thái sinh bởi người Do-thái, là người biệt phái chiếu theo lề luật. Bởi lòng đạo đức nhiệt thành, tôi đã bách hại Hội Thánh Thiên Chúa, chiếu theo đức công chính do lề luật công bố, tôi được coi là người không có gì đáng trách.

Nhưng những điều xưa kia được kể là ích lợi cho tôi, thì nay vì Đức Kitô tôi coi là bất lợi. Vả lại tôi coi tất cả mọi sự như thua thiệt trước cái lợi tuyệt vời là được biết Đức Giêsu Kitô, Chúa tôi. Vì Ngài, tôi đành thua lỗ mọi sự, và coi là phân bón cả, để lợi được Đức Kitô. Đó là lời Chúa.
Đáp ca (Tv 104,2-3.4-5.6-7)
Đ. Tâm hồn những ai tìm Chúa, hãy mừng vui (c. 3b).

- Hãy ca tụng Chúa, hãy hoan hô danh Người, hãy kể ra sự nghiệp Chúa ở giữa chư dân. Hãy xướng ca, đàn hát mừng Người, hãy tường thuật mọi điều kỳ diệu của Chúa.

- Hãy coi trọng Chúa và quyền năng của Chúa, hãy tìm kiếm thiên nhan Chúa luôn luôn. Hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm, những phép lạ và những điều Ngài phán quyết.

- Hỡi miêu duệ Abraham là tôi tớ của Người, hỡi con cháu Giacóp, những kẻ được Người kén chọn, chính Chúa là Thiên Chúa chúng ta, quyền cai trị của Người bao trùm khắp cả địa cầu.
Tung hô Tin Mừng (2 Cr 5,19)
Halleluia. Halleluia. Thiên Chúa ở trong Đức Kitô đã giải hoà thế gian, để chúng ta nghe lời của Con Chúa. Halleluia.
Tin Mừng (Lc 15,1-10)
Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người Biệt phái và Luật sĩ lẩm bẩm rằng: "Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi, cùng ngồi ăn uống với chúng". Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: "Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc, cho đến khi tìm được sao? Và khi đã tìm thấy, người đó vui mừng vác chiên trên vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: 'Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc!' Cũng vậy tôi bảo các ông: Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải.

"Hay là người đàn bà nào có mười đồng bạc, nếu mất một đồng, mà lại không đốt đèn, quét nhà và tìm kỹ lưỡng cho đến khi tìm thấy sao? Và khi đã tìm thấy, bà mời các chị em bạn và những người láng giềng đến mà rằng: 'Chị em hãy vui mừng với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc tôi đã mất'. Cũng vậy, tôi bảo các ông: Các thiên thần của Thiên Chúa sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải".

Chúa Giêsu nói với hết thảy mọi người, các tội nhân và những người nghĩ rằng mình không phải là tội nhân.

"Những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng." Phép lạ đầu tiên Chúa Giêsu thực hiện đó là việc Người có thể lôi cuốn những người, bình thường họ chẳng chịu nghe ai, đến cùng Người và nghe Người giảng. Quyền năng những lời Người giảng đánh thức khát mong sự thật ở nơi, thậm chí những tội nhân chai đá nhất.

Điều này khiến chúng ta vui mừng, nhưng lại thường gây ra sự oán ghét nơi những người tự cho mình là tốt lành, là công chính.
"Thấy vậy, những người Biệt phái và Luật sĩ lẩm bẩm rằng: 'Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi, cùng ngồi ăn uống với chúng.'"

Sự việc đã khiến Chúa kể dụ ngôn về con chiên và đồng bạc bị mất.

Qua hai dụ ngôn này, Chúa Giêsu cố gắng muốn cho người ta thấy rằng, về cơ bản, có hai kiểu cách hư mất: hư mất kiểu lang bạt đi hoang, giống như trường hợp của con chiên đi lạc, và kiểu hư mất ngay tại nhà, ngay trong nhà, như trong trường hợp đồng bạc bị mất. Cũng giống như người ta vậy, có thể hư mất theo hai kiểu: hoặc là hư mất rõ ràng khi họ làm điều gì đó sai trái rành rành, hoặc là hư mất theo kiểu, nuôi dưỡng thứ tâm tưởng thiếu khoan dung dù lề luật vẫn chu toàn hết sức.

Trong ý nghĩa đó, thì thật ra, Chúa Giêsu đang ngỏ lời với hết thảy mọi mọi người, cả người tội lỗi và những ai nghĩ rằng mình không phải là người tội lỗi. Vấn đề đặt ra là, liệu chúng ta có để cho tình thương của Chúa đụng chạm đến chúng ta hay không, dù chúng ta đang "đi hoang" hay chúng ta "có vẻ đang ở gần".

Lm. Luigi Maria Epicoco
Văn Chi (Nhóm Phiên dịch Mai Khôi) chuyển ngữ từ ALETEIA.ORG

Đăng nhận xét

Mới hơnCũ hơn

Biểu mẫu liên hệ